Từ "phế tật" trong tiếng Việt có thể được hiểu là một thuật ngữ dùng để chỉ những người có khuyết tật về thể chất hoặc sức khỏe, thường do tai nạn, bệnh tật hoặc chiến tranh. Từ "phế" có nghĩa là bỏ đi, còn "tật" có nghĩa là bệnh, tật xấu. Khi kết hợp lại, "phế tật" ám chỉ trạng thái cơ thể không còn hoạt động bình thường như trước, thường là do một lý do nào đó gây ra.
Định nghĩa đơn giản:
Ví dụ sử dụng:
"Phế tật" là một từ có ý nghĩa sâu sắc, liên quan đến những người gặp khó khăn trong cuộc sống do sức khỏe hoặc thương tật.